Tại sao phần lớn các tôn giáo lại lên án, phủ nhận thân thể? Dường như những người tìm kiếm tâm linh coi thân thể như cản trở, thậm chí tội lỗi. Tại sao có ít người tìm kiếm trở thành người tìm thấy?
Ở mức độ thân thể, con người gần với con vật. Tất cả các chức năng thân thể cơ bản: vui thú, đau đớn, thở, ăn, uống, ngủ, giao phối và sinh sản, sinh và tử chúng ta đều có chung với con vật.
Sau một thời gian dài sa ngã của mình, con người bỗng nhiên tỉnh dậy trong điều dường như là một thân thể súc vật, họ thấy thấy điều này xáo động. “Đừng tự lừa mình nữa. Mình không còn là con vật nữa” Điều này dường như là chân lí chiếu thẳng vào mặt họ. Nhưng đấy lại là chân lí quá xáo động không thể chịu được. Adam và Eve thấy rằng họ đều trần truồng, họ trở nên sợ hãi. Việc phủ nhận vô ý thức về bản chất con vật của họ dựng lên nhanh chóng. Mối đe dọa là họ có thể bị xâm chiếm bởi xu thế bản năng mạnh mẽ và trở lại vô ý thức là một đe dọa thực. Xấu hổ và kiêng kị xuất hiện xung quanh những bộ phận nào đó của thân thể và chức năng thân thể, đặc biệt là phần dục.
Ánh sáng của tâm thức còn chưa đủ mạnh làm bạn với bản chất con vật của họ: cho phép nó hiện hữu và thậm chí tận hưởng khía cạnh đó của chính họ - một mình đi sâu vào trong nó và tìm ra điều thiêng liêng ẩn kín bên trong nó, thực tại bên trong ảo tưởng. Cho nên họ làm điều họ phải làm. Họ bắt đầu phân tách với thân thể mình. Họ bây giờ tự thấy mình như có thân thể, thay vì chỉ là nó.
Khi tôn giáo phát sinh, sự phân tách này trở nên phát ngôn ra nhiều hơn như là niềm tin “bạn không phải là thân thể mình” Vô số người ở phương Đông và phương Tây qua nhiều thời đại cố gắng tìm ra Thượng đế, sự cứu giúp, chứng ngộ thông qua việc phủ nhận thân thể. Điều này lấy dạng phủ nhận các niềm vui thú giác quan và đặc biệt là phủ nhận dục, nhịn ăn, các thực hành khổ hạnh khác. Họ thậm chí còn bắt thân thể phải chịu đau đớn trong nỗ lực đánh thức, trừng phạt nó bởi vì họ coi nó là tội lỗi. Trong Ki tô giáo, điều này được gọi là sự hành hạ xác thịt. Các tôn giáo khác cố gắng trốn thoát khỏi thân thể bằng cách đi vào trạng thái mê man, tìm kiếm kinh nghiệm ngoài thân thể. Nhiều người vẫn làm điều đó.
Người ta nói ngay cả Phật cũng thực hành phủ nhận thân thể qua việc nhịn ăn và các dạng cực đoan của chủ nghĩa khổ hạnh trong sáu năm, nhưng Ngài không đạt tới chứng ngộ mãi cho tới khi Ngài từ bỏ những thực hành này.
Sự kiện là ở chỗ không ai từng trở nên chứng ngộ qua việc phủ nhận, tranh đấu với thân thể, qua kinh nghiệm ngoài thân thể. Mặc dù kinh nghiệm như vậy có thể quyến rũ và có thể cho bạn có những thoáng nhìn về trạng thái giải thoát khỏi hình dạng vật chất, đến cuối cùng bạn phải trở về thân thể, nơi công việc bản chất của biến đổi xảy ra.
Biến đổi là qua thân thể, không xa khỏi nó. Đây là lí do tại sao không bậc thầy thực sự nào tán thành tranh đấu, rời bỏ thân thể, mặc dù những tín đồ dựa trên tâm trí của họ vẫn thường làm vậy.
Các giáo huấn cổ đại liên quan tới thân thể, chỉ một số đoạn còn lại, như của Jesus rằng “toàn thể thân thể tràn đầy ánh sáng”, chúng tồn tại như các huyền thoại, như niềm tin rằng Jesus không buông thả thân thể mình nhưng là một với nó và thăng lên “thiên đường” với nó. Gần như không ai cho tới ngày nay hiểu những đoạn này, ý nghĩa ẩn kín của một số huyền thoại, niềm tin “bạn không phải là thân thể mình” thịnh hành phổ biến, dẫn tới việc phủ nhận thân thể và cố gắng thoát khỏi thân thể. Vô số người tìm kiếm bị ngăn cản không đạt tới nhận biết tâm linh cho chính mình và trở thành người tìm thấy.
Liệu có thể tìm lại các giáo huấn đã mất về ý nghĩa của thân thể và xây dựng lại chúng từ các mảnh hiện có không?
Không có nhu cầu về điều đó. Tất cả mọi giáo huấn tâm linh đều có nguồn gốc từ cùng một Cội nguồn. Một khi bạn có khả năng truy nhập vào bên trong Cội nguồn này. Cách vào nó là qua thân thể bên trong. Mặc dù tất cả các giáo huấn tâm linh đều bắt nguồn từ cùng một Cội nguồn, một khi chúng nói thành lời và viết ra, thì chúng hiển nhiên không còn gì hơn là tuyển tập các lời và lời lại chẳng là gì ngoài tấm biển báo hiệu, như chúng ta nói tới trước đây. Tất cả những giáo huấn như vậy đều chỉ là biển báo hiệu hướng tới con đường quay trở về Cội nguồn.
Chân lí nằm ẩn bên trong thân thể các bạn, hãy cố gắng cảm thấy thân thể bên trong của các bạn khi các bạn đọc, nghe.
0 nhận xét