Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ nên mỗi khi gặp em chỉ dám đứng từ xa nhìn lại mà không đủ can đảm để bắt chuyện hỏi thăm…
Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ mà không dám nhắn tin, gọi điện cho em mỗi ngày. Có hay chăng cũng chỉ là công việc, có hay chăng cũng chỉ là vài ba lời bâng quơ, nhạt nhẽo...
Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ nên chỉ được ngồi bên em, được nói chuyện với em trong mỗi giấc mơ hằng đêm về. Nên chỉ thấy nụ cười em dành cho anh trong trí tưởng tượng, trong những nổi buồn miên man của căn gác trọ nhỏ có gió chớm lạnh gọi thu sang.
Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ, nên không mua được nhiều hoa, không mua được nhiều quà tặng em như những anh chàng thành phố nhà giàu.
Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ, nên không dẫn em đi ăn được các nhà hàng sang trọng, không thể đủ tiền để đưa em đi làm tóc mới, không thể đủ tiền dẫn em đi du lịch mỗi khi em có chuyện không vui.
Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ mà không dám bộc lộ tình cảm dành cho em. (Ảnh minh họa)
Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ nên anh chưa bao giờ đủ can đảm để sống thật với lòng mình. Nên anh đang cố gắng kìm nén nỗi nhớ em hằng ngày, hằng giờ, hằng phút, hằng giây.
Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ nên anh đang cố bắt trái tim anh sống giả tạo, khô khan. Bắt trái tim anh gượng gạo mỗi khi đối diện với em, mỗi khi nghĩ về em rất nhiều.
Bởi vì anh là trai tỉnh lẻ, nên anh chưa bao giờ nghĩ mình có thể nói trọn vẹn ba từ “Anh yêu em” mà anh đã rất nhiều lần muốn nói.
Cũng bởi vì anh là trai tỉnh lẻ nên đối với một cô gái thành phố hiền lành, xinh đẹp, giỏi giang như em, anh cảm thấy mình tự ti rất nhiều.
Em à, em có hiểu không? Em có hiểu tấm chân tình của anh – một chàng trai tỉnh lẻ không?
0 nhận xét