Bản ngã cùng với tất cả các cấu trúc xã hội, chính trị và kinh tế mà nó tạo ra đã đi vào giai đoạn sụp đổ cuối cùng, các mối quan hệ đang phản ánh trạng thái sâu của khủng hoảng. Khi nhân loại trở nên bị đồng nhất ngày càng tăng với tâm trí họ, thì hầu hết các mối quan hệ không bắt rễ vào Hiện hữu. Nó biến thành nguồn gốc của đau đớn và trở nên bị chi phối bởi vấn đề và xung đột.
Hàng triệu người bây giờ sống một mình, đơn lẻ. Họ không thể thiết lập mối quan hệ thân thiết hoặc không sẵn lòng lặp lại vở kịch điên khùng của mối quan hệ quá khứ. Số khác đi từ quan hệ này sang quan hệ khác, từ chu trình thích - và - đau này sang chu trình khác.
Trong việc tìm kiếm mục đích hoàn thành việc hợp nhất với các cực năng lượng đối lập. Những người khác thoả hiệp và tiếp tục sống cùng nhau trong mối quan hệ vận hành sai, trong đó điều tiêu cực ngự trị: vì con cái, an ninh, vì sự bó buộc của thói quen, sợ bị một mình, thoả thuận “có lợi” cho cả hai bên, thậm chí qua việc si mê vô ý thức với kích động của vở kịch xúc động và đau đớn.
Tuy nhiên, mọi cuộc khủng hoảng đều tượng trưng cho không chỉ nguy hiểm mà còn là cơ hội nữa. Nếu mối quan hệ tích lũy năng lượng và khuếch đại các hình mẫu tâm trí và kích hoạt cái đau thân thể, như chúng làm tại thời điểm này, thì sao không chấp nhận sự kiện này thay vì cố gắng trốn thoát khỏi nó? Sao không hợp tác với nó thay vì né tránh mối quan hệ, hay tiếp tục theo đuổi ảo ảnh về người bạn tình lí tưởng như câu trả lời cho vấn đề của bạn, một phương tiện cho việc cảm thấy hoàn thành?
Cơ hội được che đậy bên trong mọi cuộc khủng hoảng không biểu lộ. Nếu tất cả các nhân tố của bất kì tình huống nào đưa ra không được thừa nhận và chấp nhận đầy đủ. Nếu bạn còn phủ nhận chúng, nếu bạn còn cố gắng trốn thoát khỏi chúng, ước ao rằng mọi sự khác đi, thì cánh cửa của cơ hội vẫn không mở ra. Bạn vẫn còn bị mắc bẫy bên trong tình huống đó, điều vẫn còn như cũ, thậm chí còn xấu hơn nữa.
Với việc thừa nhận và chấp nhận các nhân tố đó. Một mức độ tự do mới sẽ tới. Chẳng hạn, khi bạn biết có sự không hài hoà, bạn giữ “việc biết” đó, thì qua việc biết của bạn, một nhân tố mới đi vào. Sự không hài hoà không thể còn lại mà không biến đổi.
Khi bạn biết mình không an bình, việc biết của bạn tạo ra một không gian tĩnh lặng bao quanh sự không an bình của bạn như một vòng ôm yêu mến và dịu dàng và thế rồi làm chuyển hoá cái không an bình của bạn thành an bình.
Khi có liên quan đến biến đổi bên trong, bạn chẳng thể làm gì về nó cả. Bạn không thể tự biến đổi bản thân mình, bạn không thể biến đổi bạn tình của mình, hoặc bất kì ai khác. Tất cả mọi điều bạn có thể làm là tạo ra một không gian cho việc biến đổi xảy ra, cho ân huệ và tình yêu bước vào.
Cho nên khi nào mối quan hệ của bạn không có tác dụng, khi nào nó đem tới “điên khùng” trong bạn và trong bạn tình của bạn, thì hãy vui mừng. Cái vô ý thức đang bị lôi ra ánh sáng. Đó là một cơ hội cho cứu giúp. Mọi khoảnh khắc, hãy giữ lấy việc biết về khoảnh khắc đó bên trong của bạn. Nếu có giận dữ, hãy biết rằng có giận dữ.
Nếu có ghen tị, phòng thủ, thôi thúc tranh cãi, nhu cầu là đúng, một đòi hỏi trẻ con về tình yêu và sự chú ý, hoặc là nỗi đau xúc động thuộc bất kì loại nào hãy biết thực tại của khoảnh khắc đó và giữ việc biết đó. Thế rồi mối quan hệ trở thành sadhana của bạn, thực hành tâm linh của bạn.
Nếu bạn quan sát hành vi vô ý thức trong bạn tình của mình, hãy giữ nó trong sự bao quát đáng yêu của việc biết để cho bạn không phản ứng. Vô ý thức, hiểu biết không thể cùng tồn tại. Việc biết chỉ là về người khác chứ không trong người đang hành động từ vô ý thức. Dạng năng lượng nằm đằng sau sự thù nghịch và tấn công là việc tìm thấy sự hiện diện của tình yêu tuyệt đối. Nếu bạn phản ứng ngay với cái vô ý thức của bạn tình, thì bản thân bạn lại trở thành vô ý thức. Nếu bạn nhớ biết phản ứng của mình, thì không gì bị mất cả.
Nhân loại đang chịu sức ép lớn tiến hoá bởi vì đó là cơ hội duy nhất của chúng ta cho việc tồn tại. Điều này ảnh hưởng tới mọi khía cạnh cuộc sống của bạn, các mối quan hệ gần gũi. Trước đây chưa từng có những quan hệ đầy vấn đề và xung khắc như chúng bây giờ.
Như bạn để ý, chúng không ở đây làm cho bạn hạnh phúc, hay hoàn thành. Nếu bạn tiếp tục theo đuổi mục đích cứu giúp qua mối quan hệ, thì bạn cứ bị ảo tưởng mãi. Nhưng nếu bạn chấp nhận rằng mối quan hệ là ở đây làm cho bạn có ý thức, thì mối quan hệ trao cho bạn sự cứu giúp. Bạn nâng bản thân mình lên với tâm thức cao hơn, điều mong muốn được sinh vào thế giới này. Với những người còn ôm giữ hình mẫu cũ, bị đau đớn, bạo hành, lẫn lộn và điên khùng ngày càng tăng. Chẳng hạn, bạn tình của bạn vẫn đang hành động từ hình mẫu cũ của mình về ghen tị và điều khiển. Bạn chỉ ra điều này nhiều lần, nhưng anh ấy/cô ấy vẫn không thể thấy nó.
Đừng bận tâm nếu bạn tình của bạn không hợp tác. Minh mẫn - có ý thức - có thể tới trong thế giới này qua bạn. Bạn không cần chờ đợi cho thế giới trở nên lành mạnh, ai đó khác trở nên có ý thức, trước khi bạn có thể chứng ngộ. Bạn có thể chờ đợi mãi mãi. Đừng buộc tội lẫn nhau là vô ý thức. Khoảnh khắc bạn bắt đầu tranh cãi, bạn đồng nhất với lập trường tâm trí. Bây giờ bạn đang bảo vệ lập trường đó cùng cảm giác của bạn về cái ta. Bản ngã đang buộc tội. Bạn trở thành vô ý thức. Nhiều lần, có thể thích hợp chỉ ra những khía cạnh nào đó hành vi của bạn tình của bạn. Nếu bạn tỉnh táo, hiện diện, thì bạn có thể làm như vậy mà không có sự tham dự của bản ngã - không trách móc, buộc tội, hoặc làm cho người khác thành sai.
Khi bạn tình của bạn cư xử một cách vô ý thức, hãy từ bỏ mọi phán xét. Phán xét làm lẫn lộn hành vi vô ý thức của ai đó với người đang là hoặc phóng chiếu vô thức của riêng bạn lên người khác và hiểu lầm điều đó cho những người đang hiện hữu. Từ bỏ phán xét không có nghĩa là bạn không nhận ra việc vận hành sai và vô ý thức khi bạn thấy điều đó. Nó có nghĩa “là việc biết” thay vì “là phản ứng” và phán xét.
Bạn tự do toàn bộ với phản ứng hoặc bạn có thể phản ứng và vẫn là việc biết. Không gian mà trong đó phản ứng quan sát và được phép hiện hữu. Thay vì tranh đấu với bóng tối, bạn đem vào ánh sáng. Thay vì phản ứng với ảo tưởng, bạn thấy ảo tưởng, đồng thời nhìn qua nó. Là việc biết tạo ra không gian trong trẻo cho sự hiện diện đáng yêu, điều cho phép mọi thứ và mọi người hiện hữu như họ đang vậy. Không chất xúc tác nào lớn lao hơn cho việc biến đổi tồn tại.
Nếu bạn thực hành điều này, bạn tình của bạn không thể cùng bạn mà còn vô ý thức được. Nếu cả hai bạn đều đồng ý rằng mối quan hệ là việc thực hành tâm linh của các bạn, thì còn tốt hơn nữa. Các bạn có thể diễn đạt ý nghĩ và tình cảm của mình với nhau ngay khi chúng xuất hiện, hoặc ngay khi phản ứng tới, các bạn không tạo ra lỗ hổng thời gian mà trong đó một xúc động, nuối tiếc không bày tỏ, không nhận ra có thể day dứt và phát triển.
Hãy học cách diễn đạt điều bạn cảm thấy mà không trách móc. Hãy học lắng nghe bạn tình của mình theo cách cởi mở, không phòng thủ. Hãy cho bạn tình của mình không gian diễn đạt bản thân mình. Hãy hiện diện.
Buộc tội, phòng thủ và tấn công - tất cả những hình mẫu đó làm mạnh thêm, bảo vệ cho bản ngã hoặc làm cho nhu cầu của nó đáp ứng cho nguyện vọng rồi trở thành dư thừa. Việc tạo không gian cho người khác - và cho bản thân bạn - là điều sống còn. Tình yêu không thể nở hoa nếu thiếu nó. Khi bạn loại bỏ đi hai nhân tố mang tính phá hoại cho mối quan hệ, thì cái đau thân thể được chuyển hoá. Bạn không còn bị đồng nhất với tâm trí và lập trường tâm trí. Nếu bạn tình của bạn làm cùng điều đó, thì các bạn kinh nghiệm phúc lạc của việc nở hoa trong mối quan hệ. Thay vì phóng chiếu nỗi đau của các bạn và vô ý thức của các bạn vào lẫn nhau, thay vì thoả mãn các nhu cầu bản ngã si mê lẫn nhau, các bạn phản xạ cho nhau tình yêu mà các bạn cảm thấy từ sâu bên trong, tình yêu tới cùng với việc nhận ra tính là một của bạn với tất cả mọi thứ đang đấy. Đây là tình yêu không có cái đối lập.
Nếu bạn tình của bạn vẫn còn bị đồng nhất với tâm trí và cái đau thân thể trong khi bạn tự do, điều này đại diện cho thách thức không phải cho bạn mà cho bạn tình của bạn. Không dễ gì sống cùng với người chứng ngộ, nói cách khác quá dễ dàng cho bản ngã thấy nó cực kì bị đe dọa.
Hãy nhớ rằng bản ngã cần vấn đề, xung đột, “kẻ thù” làm mạnh cho cảm giác về sự tách biệt mà theo đó sự đồng nhất của nó phụ thuộc vào. Tâm trí của bạn tình chưa chứng ngộ bị thất vọng sâu sắc bởi vì các lập trường cố định của nó không cưỡng lại được, điều đó có nghĩa là chúng trở nên lung lay và yếu đi, thậm chí còn có “nguy hiểm” rằng chúng có thể sụp đổ tất cả, kết quả là làm mất cái ta.
Cái đau thân thể đang đòi hỏi phản hồi và không thu được điều đó. Nhu cầu về tranh cãi, đóng kịch và xung đột không được đáp ứng. Nhưng hãy cẩn thận: một số người không có tính đáp ứng, lãnh đạm và không nhạy cảm. Khi bị cắt đứt với cảm giác của mình, họ có thể nghĩ và cố gắng thuyết phục người khác rằng họ chứng ngộ, ít nhất là “không có gì sai” với họ và mọi thứ là sai với bạn tình của họ. Đàn ông có khuynh hướng làm điều đó nhiều hơn đàn bà. Họ có thể thấy bạn tình nữ giới của mình bất hợp lí, xúc động.
Nhưng nếu bạn có thể cảm thấy xúc động của mình, thì bạn không xa với thân thể bên trong đang toả sáng ngay bên dưới. Nếu bạn ở trong đầu mình, thì khoảng cách còn lớn hơn, bạn cần đem ý thức xúc động vào trong thân thể trước khi bạn có thể đạt tới thân thể bên trong.
Nếu không có việc lan toả tình yêu, niềm vui, sự hiện diện và cởi mở hướng tới mọi sinh linh, thì đấy không phải là chứng ngộ. Chỉ dẫn là cách thức của tình huống khó khăn, thách thức, khi mọi sự “đi sai”. Nếu “chứng ngộ” của bạn là việc tự lừa dối của bản ngã, thì cuộc sống nhanh chóng lôi cái vô thức của bạn ra dưới bất kì dạng nào - như sợ hãi, giận dữ, phòng thủ, phán xét, chán nản, …
Nếu bạn đang trong mối quan hệ, thì nhiều thách thức của bạn tới qua bạn tình của bạn. Chẳng hạn, người đàn bà có thể bị thách thức bởi bạn tình nam không đáp ứng, người sống gần như toàn bộ theo đầu mình. Cô ấy bị thách thức bởi việc không có khả năng của anh ấy nghe cô ấy, chú ý tới cô ấy và cho cô ấy không gian hiện hữu, chính là do việc thiếu hiện diện của anh ấy.
Việc thiếu vắng tình yêu trong mối quan hệ, điều mà đàn bà thường cảm thấy hơn đàn ông, làm lẩy cò cái đau thân thể của đàn bà, qua nó cô ấy tấn công vào bạn tình của mình - trách móc, chỉ trích, làm điều sai, ... Điều này đến lượt nó bây giờ trở thành sự thách thức của anh ta bảo vệ mình chống lại sự tấn công của cái đau thân thể của cô ấy, điều anh ta thấy như không có cơ sở, anh ta thậm chí trở nên cố thủ sâu hơn trong vị trí tinh thần của mình khi anh ta biện minh, tự bảo vệ mình, phản công.
Cuối cùng, điều này có thể kích hoạt cái đau thân thể của riêng anh ta. Khi cả hai bạn tình đều bị cai quản bởi một mức độ vô ý thức sâu, của bạo hành xúc động, tấn công và phản công cáu kỉnh. Điều đó không dừng đi chừng nào cả hai cái đau thân thể tự chúng làm đầy và rồi đi vào trạng thái ngủ.
Đây chỉ là một trong vô số kịch bản. Nhiều sách viết ra về vô thức trong mối quan hệ nam - nữ. Nhưng một khi bạn hiểu gốc rễ của việc vận hành sai này, thì bạn không cần thám hiểm vô số biểu hiện của nó nữa.
Mọi thách thức thực tế đều chứa đựng những cơ hội trá hình cho cứu giúp. Tại mọi trạng thái của tiến trình vận hành sai không biểu lộ, việc dẫn tới vô ý thức là điều có thể. Chẳng hạn, sự thù nghịch của đàn bà có thể trở thành dấu hiệu cho đàn ông thoát ra khỏi trạng thái đồng nhất tâm trí của mình, thức tỉnh vào Bây giờ, trở nên hiện diện - thay vì trở nên bị đồng nhất nhiều hơn với tâm trí mình, thậm chí còn vô thức hơn.
Thay vì “là” cái đau thân thể, người đàn bà có thể là việc biết, cái quan sát nỗi đau xúc động trong bản thân mình, truy nhập vào quyền năng của Bây giờ, khởi đầu cho sự chuyển hoá nỗi đau. Điều này loại bỏ đi việc phóng chiếu ra ngoài tự động và bắt buộc của nó. Anh ấy/ cô ấy có thể diễn đạt tình cảm của mình với bạn tình của mình.
Không có gì đảm bảo rằng anh ấy lắng nghe, nhưng điều đó cho anh ấy một cơ hội tốt trở nên hiện diện và chắc chắn sẽ phá vỡ cái vòng điên khùng của hành động không chủ tâm, của các hình mẫu tâm trí cũ. Nếu người đàn bà bỏ lỡ cơ hội đó, thì người đàn ông có thể quan sát phản ứng tâm trí - xúc động của riêng mình với nỗi đau của cô ấy, sự phòng thủ riêng của cô ấy, thay vì là phản ứng đó. Anh ta có thể quan sát cái đau thân thể riêng của mình bị lẩy cò, và đem tâm thức vào xúc động của mình. Theo cách này, một không gian trong trẻo và tĩnh lặng của nhận biết thuần khiết đi vào hiện hữu - việc biết, nhân chứng im lặng, người quan sát. Nhận biết này không phủ nhận nỗi đau mà là ở bên ngoài nó.
Nó cho phép nỗi đau hiện hữu nhưng đồng thời lại biến đổi nỗi đau. Nó chấp nhận mọi thứ và biến đổi mọi thứ. Một cánh cửa mở ra cho cô ấy qua đó cô ấy có thể dễ dàng nối với anh ấy trong không gian đó. Nếu bạn có ý thức, hay ít nhất cũng hiện diện trong mối quan hệ của mình, thì điều này là thách thức lớn nhất cho bạn tình của bạn. Họ không thể nào dung thứ cho sự hiện diện của bạn lâu và vẫn còn vô ý thức. Nếu họ sẵn sàng, thì họ bước đi qua cánh cửa mà bạn mở ra cho họ và nối với bạn trong trạng thái đó. Nếu họ không sẵn sàng, bạn tách rời như dầu và nước. Ánh sáng này là quá đau đớn cho ai đó, người muốn vẫn còn trong bóng tối.
0 nhận xét