Đừng bị gắn bó vào bất kì lời nào. Bạn có thể thay thế “Christ” bằng sự hiện diện, nếu điều đó là nhiều ý nghĩa hơn cho bạn. Christ là bản chất Thượng đế của bạn, cái Ta, như nó đôi khi được gọi là vậy ở phương Đông. Sự khác biệt duy nhất giữa Christ và sự hiện diện là ở chỗ Christ nói tới việc nằm trong điều thiêng liêng của bạn bất kể liệu bạn có ý thức tới điều đó hay không, trong khi hiện diện có nghĩa là sự thức tỉnh điều thiêng liêng của bạn, bản chất Thượng đế.
Nhiều hiểu lầm và niềm tin giả tạo về Christ bị xoá đi nếu bạn nhận ra rằng không có quá khứ, tương lai trong Christ. Nói Christ, hiện hữu là mâu thuẫn trong lời. Jesus hiện hữu. Ông ấy là người sống hai nghìn năm trước đây và nhận ra sự hiện diện thiêng liêng, bản tính thực của mình. Ông ấy nói: “Trước khi Abraham hiện hữu, ta hiện hữu” Ông ấy không nói: “Ta tồn tại trước khi Abraham sinh ra” Điều đó có nghĩa là ông ấy vẫn bên trong chiều của thời gian và sự đồng nhất hình dạng. Lời ta hiện hữu dùng trong một câu bắt đầu với thời quá khứ chỉ ra sự dịch chuyển căn bản, sự gián đoạn trong chiều thời gian. Đó là một phát biểu giống Thiền mang độ sâu lắng lớn lao.
Jesus truyền đạt một cách trực tiếp, không qua ý nghĩ thảo luận, nghĩa của sự hiện diện, của việc tự nhận ra. Ông ấy vượt ra ngoài chiều tâm thức bị thống trị bởi thời gian, đi vào cõi giới của vô thời gian. Chiều của vĩnh hằng đi vào trong lời này. Vĩnh hằng, không có nghĩa thời gian vô hạn, mà là vô thời gian. Vậy, con người Jesus trở thành Christ, một phương tiện cho tâm thức thuần khiết. Và tự định nghĩa của Thượng đế là gì trong Kinh Thánh? Thượng đế nói “Ta đã hiện hữu, và ta sẽ hiện hữu?” Tất nhiên không. Điều đó cho thực tại quá khứ và tương lai. Thượng đế nói: “Ta là cái ta đang hiện hữu” Không có thời gian ở đây, chỉ sự hiện diện.
“Lần tới thứ hai” của Christ là sự biến đổi của tâm thức con người, sự dịch chuyển từ thời gian sang hiện diện, từ suy nghĩ sang tâm thức, không phải là việc tới của đàn ông, đàn bà nào đó. Nếu “Christ” mà quay lại sáng mai dưới hình dạng ngoại hiện nào đó, thì người đó có thể nói gì với bạn khác hơn thế này: “Ta là Chân lí. Ta là sự hiện diện thiêng liêng. Ta là cuộc sống vĩnh hằng. Ta ở bên trong các bạn. Ta là ở đây. Ta là Bây giờ”
Đừng nhân cách hoá Christ. Đừng làm Christ thành sự đồng nhất hình dạng. Các hoá thân, mẹ thiêng liêng, thầy chứng ngộ, ít người là thực, đều không đặc biệt như con người. Không có cái ta giả tạo giữ gìn, bảo vệ và nuôi dưỡng, họ còn đơn giản hơn, bình thường hơn người đàn ông, đàn bà bình thường. Bất kì ai với bản ngã mạnh đều coi họ là không quan trọng, có thể hơn, chẳng thèm nhìn vào họ chút nào.
Nếu bạn bị kéo tới bậc thầy chứng ngộ, điều ấy là vì có đủ sự hiện diện trong bạn nhận ra sự hiện diện trong người khác. có nhiều người không nhận ra Jesus, Phật, như có và có nhiều người bị hút tới các thầy giả. Bản ngã bị kéo tới bản ngã lớn hơn. Bóng tối không thể nhận ra ánh sáng. Chỉ ánh sáng mới có thể nhận ra ánh sáng. Cho nên đừng tin rằng ánh sáng là ở bên ngoài bạn, rằng nó chỉ có thể tới qua một dạng đặc biệt. Nếu chỉ có thầy bạn là hoá thân của Thượng đế, thế thì bạn là ai? Bất kì loại riêng biệt nào cũng là sự đồng nhất với hình dạng, sự đồng nhất với hình dạng nghĩa là bản ngã, dù trá hình giỏi đến đâu.
Bạn hãy dùng sự hiện diện của thầy phản chiếu sự đồng nhất riêng của mình bên ngoài tên tuổi và hình dạng ngược trở lại bạn và trở nên tự mình hiện diện mãnh liệt hơn. Bạn nhanh chóng nhận ra rằng không có “của tôi”, “của bạn” trong sự hiện diện. Hiện diện là một.
Nhóm công việc cũng có thể có ích cho việc làm tăng cường ánh sáng của sự hiện diện của bạn. Một nhóm người cùng tới trong trạng thái của hiện diện phát sinh ra năng lượng tập thể với sự mạnh mẽ lớn lao. Nó nâng mức độ của hiện diện của từng
thành viên nhóm mà còn giúp giải phóng tâm thức con người tập thể khỏi trạng thái thường lệ bị tâm trí chi phối. Điều này làm cho trạng thái hiện diện thêm phần truy nhập càng nhiều cho từng cá nhân. Tuy nhiên, chừng nào ít nhất một thành viên của nhóm còn chưa thiết lập vững chắc trong hiện diện và do vậy chưa thể giữ tần số năng lượng của trạng thái đó, thì tâm trí bản ngã có thể dễ dàng tái khẳng định nó và phá
hoại nỗ lực của nhóm. Mặc dù công việc nhóm là vô giá, nó vẫn không đủ. Bạn phải không bị phụ thuộc vào nó. Bạn phải không bị phụ thuộc vào thầy giáo, thầy, ngoại trừ trong thời kì chuyển đổi, khi bạn đang học ý nghĩa và việc thực hành hiện diện.
0 nhận xét