Bạn lấy cuộc hành trình vào trong cái Không biểu lộ mọi đêm khi bạn đi vào pha ngủ sâu không mơ. Bạn hội nhập với Cội nguồn. Bạn rút sinh lực ra từ nó, cái duy trì bạn một khoảng thời gian khi bạn trở về với cái biểu lộ, thế giới của các hình dạng tách biệt. Năng lượng này đầy sống động hơn thức ăn nhiều: “Con người không chỉ sống bằng mỗi bánh mì”. Nhưng trong giấc ngủ không mơ, bạn không đi vào trong nó một cách có ý thức. Mặc dù các chức năng thân thể vẫn đang vận hành, “bạn” không còn tồn tại trong trạng thái đó.
Bạn có thể hình dung cái gì như vậy khi đi vào giấc ngủ không mơ với việc tràn đầy tâm thức không? Không thể nào tưởng tượng điều đó, bởi vì trạng thái đó không có nội dung. Cái Không biểu lộ không giải thoát bạn chừng nào bạn còn đi vào nó vô ý thức. Đó là lí do tại sao Jesus không nói: chân lí làm cho bạn tự do, mà thay vì thế: “Bạn biết chân lí, chân lí làm cho bạn tự do”
Đó không phải là chân lí khái niệm. Đó là chân lí của cuộc sống vĩnh hằng bên ngoài hình dạng, cái biết một cách trực tiếp, hay không biết gì cả. Nhưng đừng cố duy trì ý thức trong giấc ngủ không mơ. Bạn có thể không thành công, nhiều nhất, bạn có thể vẫn còn ý thức pha giấc ngủ, nhưng không thế ở bên ngoài điều đó. Điều này gọi là việc mơ tỉnh táo, điều có thể thú vị và hấp dẫn, nhưng nó không phải là giải thoát.
Cho nên hãy dùng thân thể bên trong của bạn như lối cổng qua đó bạn đi vào cái Không biểu lộ, giữ cho lối cổng đó mở sao cho bạn vẫn duy trì nối với Cội nguồn vào mọi lúc. Cũng chẳng khác biệt gì, khi có liên quan tới thân thể bên trong, dù thân thể vật lí bên ngoài của bạn là già, trẻ, yếu đuối, mạnh mẽ. Thân thể bên trong là vô thời gian. Nếu bạn còn chưa có khả năng cảm thấy thân thể bên trong, thì hãy dùng những cánh cửa khác, Mặc dù cuối cùng chúng tất cả đều là một.
0 nhận xét