Bạn nghĩ rằng chứng ngộ thực là điều không thể ngoại trừ qua tình yêu trong mối quan hệ giữa đàn ông và đàn bà. Chẳng phải đây là điều làm cho chúng ta thành toàn thể đó sao?
Làm sao cuộc sống của người ta có thể thoả mãn chừng nào điều đó chưa xảy ra? Đó có đúng đó là kinh nghiệm của bạn không? Điều này xảy ra cho bạn chưa? Vẫn chưa phải không, làm sao nó có thể khác? Bạn có biết nó xảy ra không?
Nói cách khác, bạn đang chờ đợi một biến cố đến đúng lúc cứu bạn. Đây không phải là sai lầm cốt lõi mà chúng ta từng nói tới đó sao? Cứu giúp không có ở đâu khác ngay chỗ đầu tiên. Nó là ở đây và bây giờ.
Phát biểu này có nghĩa là “cứu giúp là ở đây và bây giờ”? Bạn không hiểu nó. Bạn thậm chí không biết cứu giúp nghĩa là gì?
Phần lớn mọi người đều theo đuổi vui thú thể chất, các dạng khác nhau của sự hài lòng tâm lí bởi vì họ tin rằng những thứ đó làm cho họ hạnh phúc, giải phóng họ khỏi cảm giác sợ hãi, thiếu thốn. Hạnh phúc được cảm nhận như cảm giác về tính sống động nâng cao thêm, đạt qua vui thú vật lí, cảm giác an toàn hơn và đầy đủ hơn của cái ta đạt qua dạng nào đó của sự hài lòng tâm lí. Đây là việc tìm cứu giúp từ trạng thái của sự không thoả mãn, không đầy đủ.
Lúc nào cũng vậy, bất kì sự thoả mãn nào họ thu được cũng đều ngắn ngủi, cho nên điều kiện của thoả mãn, hoàn thành thường phóng chiếu vào tương lai, xa khỏi ở đây và bây giờ. “Khi nào tôi có cái này, tôi sẽ được tự do, tôi sẽ được thoải mái!” Đây là lối nghĩ vô ý thức tạo ra ảo tưởng về cứu giúp trong tương lai.
Cứu giúp thực là việc hoàn thành, an bình và sống trong sự đầy đủ của nó. Nó là điều bạn là ai, là cảm thấy ở bên trong bạn cái tốt lành, không có cái đối lập và niềm vui của Hiện hữu không phụ thuộc vào bất kì cái gì bên ngoài bản thân nó. Nó cảm thấy không như việc trải qua kinh nghiệm mà như việc cư ngụ ở hiện tại.
Theo ngôn ngữ hữu thần, đó là “biết Thượng đế” - không phải cái gì đó bên ngoài bạn mà là bản chất bên trong nhất của riêng bạn. Cứu giúp thực là biết tới bản thân bạn như phần không thể tách rời của cái Một cuộc sống vô thời gian và vô hình dạng mà từ đó tất cả mọi cái đang tồn tại đều bắt nguồn từ sự hiện hữu của nó.
Cứu giúp thực là trạng thái của tự do - khỏi sợ hãi, khỏi khổ sở, khỏi trạng thái cảm nhận về thiếu thốn, không đầy đủ. Do đó thoát khỏi mọi ham muốn, nhu cầu, hiểu biết, níu bám. Nó là tự do khỏi suy nghĩ cưỡng ép, khỏi điều tiêu cực, trên hết là tự do khỏi quá khứ và tương lai như một nhu cầu tâm lí.
Tâm trí bạn đang bảo bạn rằng bạn không thể tới đó được từ đây. Cái gì đó cần phải xảy ra, bạn cần trở thành cái này, cái nọ trước khi bạn có thể tự do và hoàn thành. Trong thực tế, nó nói bạn cần thời gian, bạn cần tìm ra, rút ra, làm, đạt tới, thu được, trở thành, hiểu cái gì đó trước khi bạn có thể tự do, hoàn thành.
Bạn thấy thời gian như phương tiện cho cứu giúp, trong khi thực ra nó lại là chướng ngại lớn nhất cho cứu giúp. Nó cho rằng bạn không thể tới đó từ nơi bạn đang ở và từ người bạn đang là tại khoảnh khắc này bởi vì bạn còn chưa đầy đủ và chưa đủ tốt. Nhưng chân lí lại là ở đây và bây giờ mới là điểm duy nhất từ đó bạn có thể tới đó.
Bạn “tới” đó bằng cách nhận ra rằng bạn ở đó rồi. Bạn tìm thấy Thượng đế vào khoảnh khắc bạn nhận ra rằng bạn không cần tìm kiếm Thượng đế. Cho nên không có cách duy nhất cho cứu giúp: Bất kì điều kiện nào cũng đều có thể sử dụng, nhưng không có điều kiện đặc biệt nào cần. Chỉ có một điểm truy nhập duy nhất: Bây giờ. Không thể có cứu giúp xa khỏi khoảnh khắc này.
Bạn đơn độc và không có đối tác sao? Hãy đi vào Bây giờ từ đó. Bạn đang trong quan hệ sao? Hãy đi vào Bây giờ từ đó.
Không cái gì bạn có thể làm, đạt tới đưa bạn lại gần cứu giúp hơn tại khoảnh khắc này. Điều này khó có thể hiểu thấu cho tâm trí quen với việc suy nghĩ rằng mọi thứ xứng đáng đều xảy ra trong tương lai. Chẳng cái gì bạn làm, không có cái gì làm cho bạn trong quá khứ có thể ngăn cản bạn khỏi việc nói có với cái đang đó. Đưa chú ý của bạn vào sâu trong Bây giờ. Bạn không thể làm điều này trong tương lai. Bạn làm nó bây giờ hoặc không làm chút nào.
0 nhận xét