Phải chăng tình yêu rất mỏng manh?
Anh đến bên em thật nhẹ nhàng, em cũng chẳng biết mình sẽ yêu một người mà em dặn lòng không được yêu. em biết chúng ta sẽ chẳng thể đến với nhau và em cũng chưa đủ tự tin để yêu thêm một ai nữa.Em đã làm tổn thương chính mình. Nhưng điều em muốn là nhìn thấy anh được vui vẻ và hạnh phúc trong cuộc đời nhưng em không thể mang lại cho anh những điều đó khi em chưa sẵn sàng và cũng chưa vượt qua thử thách của cuộc đời mình. Ngày hôm qua em là một cô bé tự tin, yêu đời và ngang tàn nữa thế nưng vì yêu lầm mà khiến trái tim em nát tan, em như rơi giữa hố sâu, chơi vơi giữa vực thẳm. Thời gian khiến trái tim em trở nên vô tình và lạnh lùng. Có lúc tưởng chừng như tình yêu không hề quan trọng với mình nữa nhưng anh đến và làm trái tim em rung động bởi những lời nói trẻ con, những chia sẽ và hơn thế nữa em thấy được sự đồng cảm nơi anh. Anh đến bên em nhẹ nhàng như một giấc mơ qua nhưng giấc mơ ấy đã làm em nhói đau. Anh đã cầm chiếc chìa khóa mở trái tim em nhưng giờ chính anh lại đóng nó lại. Em đã từng nói rằng" những gì vứt bỏ đi rồi thì đừng bao giờ nhặt lại ngay cả tình yêu- thế nên khi vứt bỏ một thứ gì đó ta phải suy nghĩ thật kỹ nếu không sẽ hối hận", em sẽ không hối hận.
Em sẽ không khóc nữa đâu, chẳng vì điều gì mà em phải khóc cả. Đành tạm biệt đi người mới quen, tạm biệt nêềm vui mới đến, tạm iêệt những nỗi buồn đã qua. Em sẽ đi tìm giấc mơ em đánh rơi ngày hôm qua. Tìm lại mình trong cuộc ời này. Tình yêu nơi em vốn đến nhẹ nhàng và ra đi cũng thế mà.
0 nhận xét