Trong giấc mơ của em có anh không?
Nhớ một lần muốn hỏi em như thế
Sẽ giả vờ như mình thật mạnh mẽ
Nếu câu trả lời sẽ chẳng có tên anh.
Phải mất bao lâu mới có thể quên
Một nỗi nhớ chẳng bao giờ anh biết đến?
Nỗi chờ mong cũng chẳng phải là hò hẹn?
Và nỗi buồn cũng chỉ có một mình Anh.
Một giả vờ để có chút hờn ghen
Sao thấy buồn với giả thiết ngây thơ ấy?
Anh chàng nào đã viết lên như vậy ?
Cho riêng mình và cho cả một tình yêu.
Lãng đãng mưa rơi mỗi buổi chiều
Anh vẫn nghĩ rằng nước mắt của ai đó
Có phải mưa luôn mang theo một nỗi nhớ?
Của một người cho một người phải không anh?
Cũng một lần giấu vội nỗi nhớ em
Sợ ai biết và nghĩ anh khờ khạo
Và đôi lúc anh mỉm cười gượng gạo
Là thoáng qua thôi chứ chẳng phải thật đâu.
"Lời nói dối" cùng với cơn mưa mau
anh viết bằng tay trên khung cửa sổ
Những hạt mưa vương lại thành hạt nhỏ
Kết lại thành nỗi nhớ của riêng Anh
0 nhận xét